Sunday, July 5, 2015

Truyện Sex: Lén lút móc bướm bồ của sếp Phần cuối


Được tầm 15p thì em phun, rút ra phu tứ tung lên người nó rồi vật ra nằm cạnh nó thở hồng hộc. Qua ra thấy người nó vẫn đang rung, giật tưởng đâu nó sướng như hôm qua hoá ra nó nằm nó khóc. Hoảng quá đéo hiểu tại sao, em lại tưởng em thúc nó mạnh nên nó đau nó khóc, vật nó ngửa ra rồi cuống quit hỏi:
– Em sao thế? Anh làm em đau à? Nói anh biết đi…
– Em không sao… – Hỏi 1 hồi nó lau nước mắt rồi tủm tỉm cười nói vậy.
Chả hiểu gì cả, em ôm nó vào lòng, vuốt ve nó 1 lúc rồi hỏi:
– Đàn bà khó hiểu nhỉ?
– Sao mà khó hiểu?
– Tự nhiên khóc, rồi tự nhiên cười, anh không thể hiểu được thế là sao?
Nó không nói gì, nhỏm dậy tụt xuống giường, lúc chuẩn bị đi vào nhà tắm nó cúi xuống hôn lên má em rồi thì thầm:
– Ngốc ạ… em khóc vì anh làm em sung sướng tột cùng đấy.
Nói rồi nó vào phòng tắm rửa ráy, bỏ lại em nằm với bao nhiêu thắc mắc trong lòng. Có cái vụ đấy sao? Sướng quá đàn bà cũng khóc sao? Con vợ mình nó cũng sướng, nó cũng nói nó sướng điên người, nhưng chưa thấy nó khóc bao giờ là sao? Hay nó chưa sướng đến như H? Nhưng dù sao cái cảm giác làm cho H sướng phát khóc lên thật tuyệt vời, mình thấy mình như 1 anh hung (hero), khuất phục con ngựa bất kham. Giường như chỉ muốn hét lên thật to cho cả thế giới biết mình đang sung sướng.
vưỡn chưa hết… em phải đi với “cụ tổng” bây giờ nên không viết dài hơn được…
Tối nay em sẽ cố kể tiếp, nhưng hiện tại đang trốn con vợ xuống nhà ngồi giả vờ làm việc, không biết có xong được chút nào cho các bác đỡ mong không, nếu không cũng đừng chửi em nhé.
Xong em với nó xuống bãi ngồi đợi mọi người về. Lúc sau thấy lục tục kéo về, thấy kể đầu tiên mấy “cụ” đi bằng vành, đâu mất gần 100. 000usd, sau đó thì co lại và cuối cùng lòi ra đâu 500usd gì đấy, nhưng hể hả lắm vì cuối cùng cũng thắng chứ không thua… mẹ… các “cụ” chơi phũ thật, chơi thế mới sướng chứ, thỉnh thoảng em với mấy thằng mê đánh chắn ngồi đánh suông 4 (40. 000vnđ) dịch 2, lắm lúc đen đi 4-5 củ mặt đã nhăn như khỉ ăn gừng. Có mỗi 1 lần đi với thằng bạn xuống Thanh Xuân ngồi với mấy thằng CA dưới đấy, chúng nó đánh suông 1 (1. 000. 000vnđ) dịch 5 mà em ngồi tí đi mẹ nó mất hơn chục củ, thẫn thờ mất mấy ngày hic… hic…
Lúc ăn cơm em giả vờ hỏi “cụ tổng”:
– Mai lịch của anh là họp với bên Đông Vông đó anh.
– Uh… quên mất đấy! Sáng mai về sớm vậy.
Vừa nghe thấy thế, “cụ tổng” gái buông 1 câu:
– Sao ông bảo ông mệt muốn nghỉ ngơi? Cứ ở đây vài ngày nữa rồi về, không đi đâu mà vội.
Mẹ… nhìn chỉ muốn tát cho “cụ tổng” gái một phát cho lật mẹ nó mặt ra. Không hiểu sao “cụ tổng” giai nhà em lại ngoan thế không biết, chả nói gì nữa. Quả này đéo ổn rồi, giờ mà cứ ở đây thì về chắc con vợ nó cắt chim mất. Nhưng cũng chưa biết làm sao, nên đành ngồi mà bụp cua, ghẹ, tôm hùm chờ thời cơ vậy…
Ăn xong ngồi uống café thì các bà lại lôi chuyện cờ bạc ra buôn. Con H cũng nhanh mồm nhanh miệng khen “cụ tổng” gái siêu, rồi may mắn… “cụ tổng” gái sướng tít mắt, hình như quên mẹ nó mất là đang còn nghi ngờ nó là bồ nhí của “cụ tổng” giai hay sao ấy, buôn với nó nhiệt tình vãi.
– Uh… công nhận chị may mắn, từ đợt đứa bạn mang cho con tì hưu từ TQ về chị toàn gặp may thôi. Đợt trước sang Capuchia đánh cũng thắng được gần 4. 000 đấy.
– Con ti hưu của chị đẹp thật, ánh nắng chiếu vào nó cứ sáng lên.
Nghe điêu vãi L, nhưng thôi kệ cho nó chém… Lát sau nó thì thầm vào tai em, nó kêu:
– Con của bà này là con đểu hihi…
– Sao em biết?
– Thằng bạn em nó bán cái loại này mà, nó chỉ cho em biết phân biệt đá đểu đá xịn.
Mẹ… thế nữa, đứa nào còn lừa cả “cụ tổng” gái thì to gan thật. Các bà bạn cứ xúm vào đòi nhờ mua. Em nhân tiện kêu:
– Bạn vợ em cũng có buôn loại này đấy ạ, không xịn bằng con của chị T nhưng cũng có nhiều loại đặc biệt lắm.
Thế là nhao nhao lên đòi con H gọi điện. Nó bốc máy gọi rồi nói chủng loại, giá cả, nó bảo còn 2 con đặc biệt hiếm, nhưng khách đặt mất rồi. “cụ tổng” nghe quả đặc biệt hiếm thì nhảy lên bắt mua bằng được, bao nhiêu cũng trả (vãi cả đái…). Con H kêu nếu thế thì phải về ốp để lấy luôn chứ không nó bán mất, thế là “cụ tổng” gái kêu, sáng mai 2 đứa về trước, nhớ phải lấy bằng được cho chị 2 con đấy.
Đến lúc xong xuôi em hỏi nó:
– Nhỡ về bạn em nó bán mất rồi thì chết đấy em.
– hihi… cái loại đặc biệt đấy đầy, em chắc chắn các bà ấy nhìn mê luôn, đẹp cực nhưng không hiếm đến mức chỉ có 2 con đâu. Nói thế để tăng giá trị thôi…
Botay với con này, thảo nào “cụ tổng” giai cứ chết mê, chết mệt. Nó còn văn hay hơn mình. Mọi người lục tục lên phòng, các bà lại quay ra đánh bài, em già vờ ngồi xem chút rồi về phòng, vừa ôm được bộ quần áo đã thấy “cụ tổng” lượn ở cửa phòng rồi, chắc không yên tâm để em với con H trong phòng. Thật ra em cũng biết trước nên cho con H vào phòng còn em thì cắp bộ quần áo định đi xuống dưới. Thấy em định lượn “cụ tổng” động viên em chịu khó, bắt tay, vỗ vai rồi vào phòng.
Xuống bãi nhảy xuống bơi 1 lúc rồi lên trái cái áo ra nằm, nằm lúc ngủ bố nó quên từ lúc nào. Đến hơn 1h con H nó nhắn tin mới tỉnh dậy.
– Anh đang ở đâu đấy? Lên ngủ đi, khổ thân, cứ phải lang thang.
– Anh đang ở dưới bãi, bên kia ngủ chưa? Tí anh lên, chiều vừa làm 1 cái mà giờ lại thèm rồi à?
– Này, đừng vớ vẩn nhá. Ai thèm. Không lên thì thôi, cứ ở dưới đấy đi.
– Đùa thôi mà, anh lên giờ đây. Sorry!
– Bên kia chưa ngủ đâu, nhưng chắc không vấn đề gì, cứ lên mà ngủ anh à.
Em lẻn lẻn lên phòng. Chui vào giường ôm cái thân hình thơm tho của nó.
– Thế này thì sao mà ngủ được chứ?
– Em gọi lên để ngủ cho đỡ mệt thôi nhá, không phải gọi lên để dở trò đâu.
– Anh trêu em thôi mà, chứ toàn anh khơi mào đấy chứ, tại nhìn em đẹp quá anh không chịu nổi.
– Toàn dẻo mỏ thôi.
Nói thế nhưng nó vẫn cho em thọc tay vào quần nó. Em hôn lên tai nó, lần làn xuống cổ nó, gai ốc cứ nổi lên từng đám. Thọc tay vào quần nó day day 1 tí đã thấy nước dềnh lên lai láng. Em cứ tụt dần, xuống ngực nó em dựng lại bú tí nó, nó cứ ưỡn ngực lên và ghì đầu em vào ngực nó, lúc sau nó còn kéo cái tay của em lên để vào tí nó, ý nói em vê đầu ti của nó và bóp vú nó.
Cả 2 đang oằn tà là vằn, quấn lấy nhau như vậy thì…. Cạch… cửa hé ra… Con H kêu:
– Ai đấy?
– Anh đây mà!
Bà nội ơi… chết mẹ con rồi, “cụ tổng”!!!!! Em chợt hiểu, chắc xuống thó cái chìa sơ cua rồi

Bỏ mẹ tôi không chứ… chả còn đường nào, lúc con H ngồi dậy em đành lăn nhẹ ra mép giường phía trong, rồi luồn xuống gầm giường nằm.
– Em ngủ chưa?
– Em chưa? Mọi người ngủ chưa anh?
– Chưa, anh trốn sang đấy với em 1 lúc, em đang làm gì đấy, sao chưa ngủ đi?
– Anh sang đây chị biết thì chết em. Em đang nằm nhớ anh. (điêu thuyền gọi = cụ nội…)
– Không sợ, bà ấy đang thua, không chú ý gì việc nào khác đâu. Nhớ anh à, thật không đó.
– hứ… không thật thì dối sao? Không tin em hả?
Không thấy “cụ tổng” nói gì, chỉ thấy hôn nhau chút chit, huỳnh huỵch 1 lúc rồi:
– Sao nước nhiều thế này??? – chắc “cụ tổng” sờ bướm nó, nước là do em cấp chư ai.
– hứ… biết rồi còn hỏi, em nhớ anh, lúc nãy em thèm anh yêu em quá mà chả biết gọi anh thế nào, nên em vừa tự day đấy. Ghét anh lắm, cứ bắt em nói ra.
– Anh yêu em mà, anh sẽ bù cho em ngay bây giờ.
Rồi thấy phạch phạch, hự hự… con H không rên như làm với em đâu, nó rên to, mà còn nói nữa chứ lị. Cứ “nữa đi anh, anh tuyệt vời lắm, em sướng quá”. Bà nội nó… chả khác đéo gì phim sex. Nằm dưới nghe 2 người làm tình, đoán được họ đang làm cái gì, như thế nào. Mặc dù em chằng liên quan gì, nhưng tự nhiên cứ thấy tức tức, nghèn nghẹn trong cổ họng. Mình ghen sao? Mình điên sao, có liên quan gì đâu chứ? Người em cứ nóng phừng phừng, bứt rứt khó tả, chỉ muốn vùng lên, chui ra khỏi cái gầm giường này, nhưng thật sự chui ra rồi làm gì thì cũng không biết nữa, rất may là “cụ tổng” cứ hự hự… được đâu 4-5p đã thấy nằm im mẹ nó rồi.
– Đã chưa em?
– Đã lắm anh à, thích quá, anh giỏi thật, lần nào anh cũng làm em sướng không biết gì.
Rồi thấy “cụ tổng” lục tục mặc đồ, rồi lại lẻn ra ngoài về phòng. Cửa phòng vừa khép lại nó kéo em lên giường, nó lao vào em như 1 con hổ đói, hôn khắp người em. Em cũng không chịu được nữa, vật nó ra rồi kéo cái mông nó ra sát mép giường, em hơi khuỳnh cái chân cho thấp người xuống để vừa tâm con cu, em đút tụt con cu vào bướm nó, rồi em cứ gác chân nó lên vai em mà dập, dập như trút tất cả nhưng sự bực bội vô cớ trong lúc nằm dưới gầm giường vào người nó, dập cho ghét… mặc dù chả biết ghét cái gì…
Lúc sau em mỏi, nằm phủ lên người nó mà dập, nhưng thả chân nó ra thì nó lại thõng xuống nên dập rất khó. Em quắp cái chân nó vào hông, rồi nhấc bống nó lên dí vào tường đứng thế mà đập, em úp mặt vào ngực nó nhưng không hôn mà mút thật mạnh, đôi khi em cắn nó luôn. Còn nó thì cũng bấu chặt lấy lưng em (lúc xong mới biết nó cũng cào xước hết cả lưng em luôn) mồm rên ư… ử như chó con, người cũng nảy theo mỗi lần em đóng.
Cả 2 không còn biết trời đất là gì nữa, mỗi đứa theo một cảm giác riêng, chỉ có 1 cái chung là sự khoái cảm đến tột độ. Giữa sự ham muốn đến tột cùng khi bị hụt hẫng của nó và sự ghen tuông vô lối đến độ muốn trả thù một cái gì đó của em dẫn đến niềm đam mê của cả 2 đứa.
Sau hơn 30 phút vật lộn từ trên giường xuống đến đất. Cả 2 đã kết thúc trận đầu không = tỷ số hoà. Em lồm cồm bò dậy rồi mặc quần áo tếch thằng xuống bãi, 1 là tự nhiên không thấy muốn ở cạnh con H nữa, 2 là sợ “cụ tổng” dở chứng lên lại sang làm phát nữa trong khi mình đang ngủ như chó bên cạnh nó thì vỡ mồm, xuống bãi nằm cho lành.
Sáng hôm sau ăn sáng xong, em ra xin phép về trước (tất nhiên là lấy cớ về lấy tì hưu cho bạn “cụ tổng” gái)… xời… !!! vui vẻ lắm, còn dặn cứ thanh toán rồi chị chuyển tiền cho cô chú. Dăm câu ba điều rồi 2 đứa té ra bắt Hoàng Long về HN. Ngồi xe chả có việc gì 2 đứa buôn chuyện, linh tinh, vớ vẩn:
– Tí em về chỗ Định Công à?
– Không em chuyển rồi, giờ sếp anh thuê cho em 1 căn hộ ở VIMECO rồi.
– ặc… chỗ đấy hả…… ! đắt lắm, ở đấy làm gì? (Chỗ này không những em biết, mà em biết rất rõ)
– Anh biết chỗ đấy à? Em có phải trả tiền đâu. Sếp anh thuê cho em mà, lo gì
– uh nhỉ, anh quên, em ở chỗ nào VIMECO?
– Hihi… anh hỏi làm gì thế? Chắc tí lại theo em lên chứ gì, em biết thừa. Em mách sếp anh cho mà xem…
– ui… em mà mách thì em mách rồi, đâu phải đợi đến tí nữa phải không? Hôm qua em giết anh thì có mà anh đi bằng cùi rồi còn gì… Tí cho anh lên để còn phục vụ em chứ lị…
– Vớ vẩn, còn lâu nhá…
Sau một hồi trêu nhau chán tự nhiên nó hỏi:
– Này, em hỏi thật nhá. Anh có vợ chưa?
– Làm gì mà phải thật với giả. Anh có rồi. Anh có đứa nhóc gần 1 tuổi rồi. Sao em lại hỏi thế làm gì?
– Không! Tại em thấy hôm qua như là anh ghen với sếp anh, vì lúc xong cái anh chả thèm ngó đến em, như giận em hay sao ấy, nên em hỏi.
– Cảm nhận của em cũng đúng đó, tự nhiên anh cứ thấy bực mình, tức tối vô cớ, vì thật ra anh đâu có là cái gì.
– hihi… thế tình cảm của anh đói với em như thế nào? Có phải tình yêu đối với em không? Trả lời thật đi…
– Yêu chắc là không, thương thì khẳng định là có và quí thì cũng có.
– Thương như thế nào, quý như thế nào?
– Quí vì anh thấy em cư xử đúng mực, thông minh trong mọi tình huống. Thương vì anh thấy em ở trong hoàn cảnh này hình như không đáng. Em có nghĩ sau này rồi sẽ thế nào không? Đấy là những suy nghĩ của anh khi anh nghĩ về em. – Nó nghe xong lặng thinh không nói năng gì một lúc lâu.
– Sao thế em… ?
– Không sao, dù sao em cũng cám ơn anh. Em không sao đâu, em tự lo được.
– Uh… thì anh cũng nhắc em vậy thôi, chứ mỗi người cũng có cuộc sống riêng. Dù anh có thương em, có quí em thì anh cũng chỉ là 1 người bạn, cùng lắm như 1 người anh trai của em, chia sẻ với em cho nhẹ nhàng hơn thôi chứ đâu có can thiệp được vào cuôc sống của em. – Chả hiểu sao lúc đó lại có cái cảm xúc đấy, nhưng dù sao thì hoàn toàn là cảm xúc thật của em, em thấy thương và quí nó thật long.
– hihi… Gì cơ? Anh muốn làm anh trai của em? Thật không đó?
– Nếu em muốn! – em nhìn nó rất nghiêm túc.
– Trơi!!! Mặt hình sự ghê. Làm gì có chuyện “anh trai” như anh. Hôm qua “anh trai” làm gì thế hihi???
Nó làm em quê vãi. Đành ngồi yên chả nói năng gì. Nó thấy em không nói gì kêu:
– Em đùa thôi, anh cứ thoải mái đi. Không cần phải an ui em làm gì, em có sao đâu nhỉ?
– Tuỳ em thôi. Nhưng những gì anh nói là nghiêm túc, quý em anh mới nói vậy.
– Anh nhớ nhưng gì anh nói đấy nhá. Đừng có làm em thất vọng đấy, nói thật em mất lòng tin rất nhiều về đàn ông. Anh có biết ngày xưa sếp anh nhận em là con nuôi không? – Đột nhiên nó trầm hẳn xuống.
– Anh không biết. Em kể anh nghe về em đi.
Nó ngồi dựa vào người em 1 lúc lâu rồi thủ thỉ kể chuyện của nó.
Nhà em nghèo lắm, chẳng đủ ăn nữa. Nhưng bố em thì chỉ muốn em học vì em học cũng khá, mọi người động viên em học. Sếp anh là bạn của bạn bố em, biết nhau từ ngày đi lính, có 1 lần đến nhà chơi thấy hoàn cảnh nhà em nên nói bố để ông ấy đưa lên HN học, chứ nếu em học ở quê thì không phát triển được. Thế rồi em lên đây học từ cấp III, mọi thứ có vẻ suôn sẻ cho đến khi em học hết năm thứ nhất Ngoại Thương. Năm đó ông em mất, nhà em vừa đưa ông em ra đồng được 1 tuần thì chú ruột em, cái người mà bố em nuôi từ nhỏ, rồi cưới vợ cho chú ấy, đưa ra 1 bản di chúc của ông em cho chú ấy toàn bộ miếng đất nhà em đang ở và yêu cầu bố em phải dọn nhà đi nơi khác. Bỗng nhiên nhà em không còn miếng đất cắm dùi, bố em uất ức lắm nhưng không biết làm sao nên phải xuống nước năn nỉ chú ấy cho bố em xin 1 mảnh dựng tạm căn lều cũng được, hoặc bán lại 1 mảnh nhỏ bố em sẽ viết giấy rồi trả dần. Nhưng bà thím em không chịu. Cãi nhau, chửi nhau mãi không giải quyết được, hôm chú ấy dắt công an xã đến cưỡng chế, bố em không nhìn nổi cùng thằng em trai em cầm dao ra chặn ngoài ngõ, nói đứa nào vào tao chém chết. Rồi chú em bị thím xui nên lao vào đầu tiên, bố em chém chú ấy gục tại chỗ, một ông công an lao vào tước dao của bố em cũng bị đứa em em đập nằm luôn. Thế là 2 bố con bị bắt. Nhà chú em lấy, mình mẹ em phải chạy về nhà bà ngoại em. Mẹ em từ đấy lo nghĩ rồi ốm nằm liệt 1 chỗ mấy tháng rồi mất. Còn mình em xoay sở, đợt đấy em chán, buồn… Sếp anh giúp em nhiều lắm, em mang ơn ông ấy. Ông ấy cho tiền lo cho bố và em trai em, an ủi, động viên em rất nhiều. Ông ấy nhận em làm con nuôi. 2 bố con đợt đấy vui vẻ lắm, cái gì cũng tâm sự với nhau.
Nhưng cuộc sống không phải đơn giản như vậy anh à! Khi bố và em trai em ra toà, tâm trạng em không tốt, em đi xe mà chả chú ý gì vào đường, trên đường về em bị tai nạn. Tuy không nặng nhưng em bị dập hết cơ 1 bên người, từ đùi cho đến cơ mạng sườn. Đau phát sợ luôn. Sếp anh chăm sóc em thật sự chu đáo, em nằm viện 3 ngày, sau đó thì bệnh viện cho về nhà vì cũng không ảnh hưởng gì, chỉ hạn chế đi lại để.
Các bó cơ hồi phục mà thôi. Mọi thứ đổi khác từ khi em về nhà. Hôm đấy ông ấy nghỉ cả ngày để lo cho em. Ông ấy cứ loay hoay không biết nên thuê y tá hay thuê người giúp việc để trợ giúp vệ sinh cá nhân cho em. Em nói với ông ấy chắc không sao, em cố được. Buổi chiều hôm đấy, em cố lần mò vào nhà tắm để rửa ráy thay đồ vì mấy hôm rồi không tắm rửa được. Số trời đã định, em đi vào thì không sao đúng lúc em cởi bỏ đồ trên người thì cơ chân và sườn em nó co thắt lại, em đau nhưng nghiễn răng bám vào cái bồn rửa mặt, nhưng vẫn không cưỡng lại được, người em đổ xuống sàn đến rầm 1 cái. Ông ấy đập cửa gọi, rồi đạp tung cửa vào mới đỡ được em lên. Anh biết đấy, em chẳng 1 mảnh vải che thân, ông ấy đỡ em dậy rồi tắm rửa cho em… Từ đấy ông ấy tự tay chăm sóc em, kể cả tắm rửa, đi vệ sinh… Thời gian đấy em không biết làm sao để trả hết cái ơn của ông ấy. Mấy ngày đầu nhìn ông ấy đi đi, về về mà em thương ông ấy kinh khủng. Cứ đi làm về là ông ấy về với em luôn, rồi có lần cái cơ mạng sườn của em tự nhiên hôm đó tấy lên, em sốt, ông ấy ngủ lại chăm em. Từ hôm đó ông ấy hay ngủ lại với em, nhưng anh đừng nghĩ rằng em và ông ấy có chuyện gì, thật tình lúc đó như kiểu em được bố đẻ em chăm sóc vậy, có thể ông ấy không nghĩ vậy nhưng bọn em hoàn toàn nằm trung giường nhưng không có chuyện gì sảy ra.
Cho đến lúc em hoàn toàn bình phục. Ông ấy thì vẫn vậy, chu toàn mọi thứ. Hôm đấy buổi chiều, ông ấy về em nói ông ấy thay đồ đi, em đi tắm rồi giặt luôn. Ông ấy nói để ông ấy chăm sóc em. Em nói em khoẻ rồi. Nhưng ông ấy vẫn muốn chăm em như lúc em ốm. Em không chịu. Cuối cùng ông ấy nói: “bố thật khốn nạn, nhưng bố muốn nhìn cơ thể con, bố muốn chăm sóc con như lúc con ốm cho dù con khoẻ, con có hiểu không, hãy cho phép bố làm thế… “… rồi ông ấy ôm mặt khóc như trẻ con.
Em thật sự bối rối, đứng như trời trồng, nhưng rồi em hiểu ra, em hiểu ra rằng tất cả mọi thư không như em nghĩ, tất cả đã thay đổi từ khi em ngã trong toilet, bây giờ không còn là tình cảm trong sang của bố và con nữa, mà là tình cảm của 1 người đàn ông với 1 người đàn bà. Nhưng em không ghét ông ấy mặc dù ông ấy lấy đi lòng tin của em, em không yêu ông ấy với tình càm của 1 người con đàn bà, nhưng em biết ơn ông ấy, em sẵn sàng làm tất cả để trả cái ơn đấy nên em đã trút bỏ quần áo trước mặt ông ấy và em tự nguyện để ông ấy ẵm em vào tắm rửa cho em. Tối hôm đấy em đã thuộc về ông ấy hoàn toàn. Nhưng em lần đầu tiên em không có cảm giác gì, em không vui, không buồn, trong em chỉ thấy nhẹ nhõm giống như em đã trả được hết nợ nần cho em, cho bố và em trai em…
Nghe xong em chả biết nên an ủi hay làm bất cứ cái gì trong lúc này… tốt rồi xấu, thiện rồi ác, tự nhiên thấy tất cả mọi thứ trong cuộc sống cũng chỉ có giá trị tương đối, chẳng thể phát xét thế nào là tốt, thế nào là xấu. Sếp em có phải người xấu không? Khi mà làm những việc như em vừa được biết? Không hẳn, nếu không có ông ấy, thì H giờ như thế nào, gia đình H nữa. Ngay cả bản thân nếu ông ấy không có những việc “xấu xa” kia thì H cũng trăn trở, dằn vặt vì không trả được ơn huệ của ông ấy. Trời!… sao cuộc sống lại làm cho con người ta chịu nhiều đau khổ đến như vậy?
Xe đến bến… Em bắt taxi đi cùng H đến nhà nó. Nó mời em lên nhà, đầu tiên cũng định không lên, nhưng nó nheo nheo mắt hỏi:
– Sao anh không lên? Sợ mất hình ảnh “anh trai” à? Sợ nhìn thấy “em gái” không chịu được thì bẽ mặt chứ gì hihi?
– Toàn nghĩ linh tinh, anh đã nói là anh làm…
Nói rồi em lại theo nó lên nhà. Vừa lên đến nơi “cụ tổng” đã gọi.
– Alo anh ạ. Em vừa về đến nhà. H nó bắt taxi về rồi ạ.
Dập máy! Nó cười hinh híc kêu:
– Sếp kiểm tra hả?
– Uh… chắc không yên tâm
Lại reng reng máy của nó. Nó cầm máy lao ra ban công nghe điện thoại. Lúc sau nó vào lấy đồ vào tắm rửa.
Nó lấy đồ vào như lúc tắm xong ra thì chả mặc đồ gì. Nó ngồi sấy tóc trước mặt em.
– Sao không mặc đồ vào? Tơ hơ thế kia người ta nhìn qua cửa sổ thấy hết giờ.
– hihi… thấy thì sao đâu? Có mỗi anh với em sợ gì
Em ra lấy cái áo khoác, đợi nó sấy tóc xong đứng lên thì em gọi lại kêu:
– Ra đây! Mặc cái ao này vào nào.
Nó ra ngồi lên đùi em, em mặc áo cho nó, thắt cái đai lưng cẩn thận. Đến lúc nhìn lên nó thấy nó đang khóc, nước mắt chảy thành 2 hàng.
– ặc… sao thế? Tự nhiên lại khóc???
Nó lại cười toét cái miệng xinh xinh, rồi cúi xuống gỡ cái nút đai em vừa thắt vào, cởi bỏ cái áo khoác ra vứt lên giường. Cúi xuống nó hôn em 1 cái thật nồng nàn. Xong em đẩy nó ra bảo:
– Anh nói này. Không phải anh sĩ diện đâu. Nhưng anh nghĩ chuyện tình dục không phải là tất cả, anh thật sự muốn em hãy tin rằng không phải ai cũng chỉ nghĩ đến chuyện đó đâu. Con người còn có lý trí mà, hãy tin rằng anh thương em thật lòng.
– Em biết mà! Những cử chỉ của anh làm em rơi nước mắt. Em vui lắm, anh làm em có niềm tin. Nhưng nếu em muốn anh yêu em ngay lúc này thì anh có chiều em không?
Nó nói rồi kéo em nằm lên người nó. Nhỏm người lên hôn em say sưa. Rồi em với nó như quên hết tất cả quá khứ, hiện tại… Em với nó quấn lấy nhau. Em ôm lấy nó hôn lại nó với tất cả cảm xúc thương yêu của em, tất cả phán ứng hoá học bắt đầu diễn ra sau những nụ hôn nồng nàn. Lật nó nằm lên người em, vuốt ve dọc sống lưng của nó cho đến xương cụt, xoa cái mông tròn căng mịn màng của nó. Nó phanh áo em ra cúi xuống bú ti em, tay kia cũng vê vê đầu ti bên kia. Một cảm giác mới lạ suất hiện, hoá ra đàn ông được bú ti cũng sung sướng như đàn bà. Nó bú mút, rồi liếm láp khắp người em
Lúc sau nó tụt xuống sàn, em đang nằm nửa người trên giường, chân thì thõng xuống đất nên nó quỳ dưới sàn tụt quần em ra rồi ngậm cu em vào mồm mà mút, nó đã quen với việc mút cu em rồi nên mút nhiệt tình lắm, tay cũng biết vần vò 2 quả cà nữa nên nó làm em sướng tê tái tâm hồn. Bú em 1 lúc rồi nó lồm cồm bò lên giường, leo lên ngực em rồi ưỡn cái bướm ra nói giọng hào hển:
– yêu… em đi… anh…… !
Em biết nó thèm em bú bướm nó nên cho tay ra sau bóp mông nó rồi ngóc đầu lên liếm lên đùi nó. Nó cúi xuống kê cái gối xuống đầu em rồi túm lấy đầu em dí vào bướm nó. Trời ơi! Nước nó tuôn ra ao ạt, nhoe nhoét dây đầy ra miệng em làm em liếm không kịp. Lưỡi em đi đến đâu là nó uốn người theo đến đấy, liếm 1 lúc nó sướng quá người cứ giật giật, bụng thì thót vào, rồi nó túm tóc em cà bướm lên mặt em, nó làm cái mặt em như cái bàn là, nó cứ di bướm nó từ cằm em lên tật trán rồi lại tụt xuống cằm, nhiều lúc nó dừng lại ở mũi em rồi cứ day day ở đấy, chắc là do mui em nó gồ lên nên nó chọc sâu vào bướm nó nên nó sướng. Nó bôi nước choe choét lên khắp mặt em, 1 lúc lâu rồi tự nhiên nó dừng lại ở miệng em, ghì miệng em vào bướm nó, người nó cứ rung rung rồi nó thờ phì ra 1 cái, chân quắp chặt lấy đầu em, làm em tưởng chết vì nghẹt thở. Nó đồ vật sang bên cạnh thở hồng hộc, em chồm lên người nó bú ti nó, đưa tay xuống sờ bướm nó, nó dạng tè he ra cho em sờ mà chả phản ứng gì, em móc tay vào trong vừa móc vừa bú ti nó. Lúc sau em rút ra day day phía trên rồi chuyển lên hôn nó. Lúc em ấn tay lên cái mu của nó và day day vào cái lỗ đi tè của nó thì đột nhiên nó gồng cứng người lên, mút chặt lấy môi em, hình như chỗ đấy nó sướng thì phải. Em cứ chỗ đấy em day, thêm nữa ấn mạnh lòng bàn tay vào cái mu của nó, chỗ cái xương mu nó gồ lên nhất. Nó càng ngày càng gồng mình lên, lúc sau nó không mút môi em nữa mà gừ… gừ… như chó con vậy. Day 1 lúc mỏi tay em úp người lên nó đút vào mà nhấp. Vừa đút được cái đầu con cu vào thì nó á… lên 1 cái rồi co chân quắp chặt vào mông em, lúc đó giống như nó tự lấy chân ấn mông em ngược lên, con cu chui vào cái ót… Cả 2 đứa ôm chặt lấy nhau để mặc cho bướm nó tự động co thắt nắn bóp con cu của em, con cu cũng tự động giật giật trong cái bướm của nó, đê mê, tê tái trong vài phút. Rồi em nhỏm người lên cứ thế mà đóng thật mạnh, càng đóng nước nó càng ra, mỗi lần đóng cảm giác như cái piton của sung phun nước, đóng vào nước nó phì ra ngoài vậy. 1 lúc rồi em kéo nó ra mép giường, lật nó úp sấp xuống, đứng mà đóng, như thế này nhìn được cái bướm nó đang toác ra và con cu của mình rút ra đóng vào thấy sướng. Cái lỗ đít nó đang nhoe nhoét đầy nước nhờn, em banh cái mông nó ra vừa dập vừa nhét cái ngón tay cái vào, em không nhét sâu chỉ ấn vào chừng nửa đốt, rồi ngoáy ngoáy ở đó. Giờ thì nó không rên nữa mà nó giống như hú lên vậy, nhưng nó không dám mở miệng chỉ ú… hú… trong họng, rồi cuối cùng thì em cũng out, em cứ để nguyên như thế mà phun hết vào trong người nó, rồi nằm úp lên người nó mà thở.
Hai đứa nằm 1 lúc rồi dậy tắm rửa. Lúc em về nó ôm lấy em rồi nói:
– Cám ơn anh, đã cho em những cảm xúc tuyệt vời. Anh trai của em!
– Ặc… thôi, bạn thôi em, nghe “anh trai” nghe nó cứ thế nào ấy.
– Em chả thấy thế nào cả, anh vừa là bạn, vừa là anh trai của em. Em thấy như vậy tốt hơn.
– Tuy em, anh về nhé. Còn 1 việc nữa, anh bật mí cho em chuyện này, căn hộ này sếp đã mua, không phải thuê đâu, em nên nghĩ cách để sếp sang tên cho em sau này còn có chỗ mà sống em à. Tạm Biệt em……

Lý do hôm nay em mới rảnh rỗi là vì vừa cho vợ sang Sing khám định kỳ rồi, ở nhà 1 mình tầm 15 tập hihi… Vợ đi khám xong lại sang Malaysia chơi với người nhà, dài ngày quá em đếch đi được, nên tổ chức cho bà già vợ cùng nhóc đi… Mình ngồi nhà xxx…… hihi…
Hi vọng trong vòng nửa tháng có gì hay ho chia sẻ với anh em nhỉ??? Tự nhiên mò vào đây em đang định làm quả Nhật Ký vợ đi vắng
Không biết anh em có ủng hộ không nhỉ (thật ra cũng chưa biết có gì hay không, nhưng hiện tại lúc này thì mới nghĩ ra rủ mấy thằng bạn xuống Quất Lâm) Có gì sẽ thông báo cho các bác nhé…
Thân chào!!!
Ngày 16/4:
Sáng dậy đưa vợ ra sân bay. Quay về làm việc.
Ngày 17/4:
1 ngày như mọi ngày… sáng đi làm, chiều về đi tập thể hình tí rồi về nhà tự nấu ăn, ngồi xem tivi… rồi đi ngủ… Chán!
Ngày 18/4:
Sáng như mọi ngày. Hết giờ làm lang thang ra 38 Trần Duy Hưng ngồi uống bia với lũ bạn. Nhậu đến 9h về nhà quay táng ra ngủ…… 1 ngày chả có vị gì hihi…
Ngày 19/4:
Tối qua uống hơi bị nhiều… Sáng ra vẫn quay quay. Thò mặt đến cổng cty gặp thằng LX:
– LX: Ê… chưa tỉnh hả cu?
– Em: Chưa? Đi ăn sáng không?
– LX: Điên, lên đã không có bố già mafia bắn bỏ mẹ.
Hai thằng dắt nhau lên phòng, chả thấy cụ tổng đâu:
– Em: Để tao điều tra xem đang ở đâu, rồi đi ăn nhé, mệt quá…
– LX: ok
Móc điện thoại:
– Em: alo, anh ạ… hôm nay…
– Sếp: ừ… biết rồi, trưa anh qua, sáng anh đi có tí việc… tút… tút…
Đcm… đéo thèm biết mình nói gì, nhưng mình cũng đéo cần… thế là tốt rồi. Go…
Hai thằng phè phớn phở bò, café… chém gió đến 9h hơn mới về. Ngồi làm nốt mấy việc xong, nghĩ bụng chiều nay làm cái chó gì giờ nhỉ, nhậu chắc không được rồi, mệt lắm. Về nhà thì chán…
Khả năng tối đi check hàng vậy, mấy em trong inbox từ xưa không biết giờ có còn hoạt động không đây??? Chiều tính… làm tiếp vậy.
Hết giờ làm… giờ mà đi check luôn thì sớm quá, café thì sáng uống rồi. Đếch biết đi đâu lang thang thế nào chay ngang khu VIMECO thế là tạt vào Luna café ngồi.
– em: alo, H à? Anh đây, em đang ở đâu đấy?
– H: ôi… anh trai, sao tự nhiên hôm nay lại nhớ đến em gái thế? Vợ đi vắng à?
Mẹ… kiếp, thế mới khốn chứ, nó bóc trần mình ra luôn. Cứng họng không nói được câu gì.
– em: hic… Đúng là vợ anh đi vắng! Thôi vậy, để lúc nào vợ anh về rồi anh gọi lại nhé, chào em!
– H: Em xin, vừa đùa tí mà đã dỗi rồi, anh đang ở đâu?
– em: anh dưới chân vimeco, quá Luna…
– H: đợi tí em xuống…
10p sau thấy nó đi từ KS Ngọc Trai cách đây 3 bước chân ra…
– em: ơ… vào ks làm gì thế?
– H: hihi… thế anh nghĩ vào ks làm gì???
– em: đồ điên, người ta hỏi đàng hoàng… nhà ngay bên kia đường thì không ở, tự nhiên rúc từ ks ra thì chả thắc mắc à?
– H: ha… ha… thì em cũng trả lời thật chứ đùa đâu, thường anh vào ks làm gì?
– em: Này… đừng có bảo sếp anh đang ở trong đấy nhá, mẹ… anh chạy trước đấy…
– H: hahaha… thôi, đau bụng lắm rồi, không đùa nữa, em đùa thôi không có ai trong đấy đâu. Em thuê ở gần tuần rồi.
– em: sao lại thế, chả hiểu???
– H: vợ anh đi vắng rồi chứ gì? Đợi tí em lên trả phòng rồi đi chơi… em kể chuyện cho mà nghe… ok?
– em: uh…
20p sau nó xuống mang theo cái túi to đùng, của nợ… em đi xe máy chứ có đi oto đếch đâu… vác cái túi to tổ bố thế này đi chơi cái gì… ???
Leo lên xe đi 1 đoạn là nó cũng thấy không ổn.
– H: Về nhà anh đi???
– em: Cất đồ xong đi à?
– H: Thế nào cũng được, hay mua đồ về nhâu???
Ặc… được không nhỉ? Dẫn gái về nhà liệu có ổn không? Nhớ mà có ai biết thì bốc shit ăn vã quá… Khả năng cho đi cửa sau thì ổn, vì nhà có cái ngách thông ra đường nhưng không ai rúc vào cái ngách đấy vừa chật vừa bẩn thỉu…
– em: uh… được không đấy? Nhậu xong làm gì nữa… ?
– H: Không nghĩ linh tinh à nha… Em rủ anh về nhà nhậu chứ không rủ anh làm cái gì nữa đâu đấy, 1 là anh nhận em là em gái rồi đấy, nhớ chứ? 2 là em không thích linh tinh nữa đâu, dạo này em ghét chuyện ấy lắm… Nếu anh thấy không được thì lại quay lại thả em về ks…
– em: ơ… anh bảo gì mà tự nhiên gắt gỏng thế??? – Mẹ… kiếp, thế không làm gì nữa thì chả nhẽ lại trả mẹ nó về ks cho rồi… thôi, cứ từ từ rồi tính vậy…
Đi siêu thị mua đồ ăn, nhậu, bia rượu thì nhà sẵn rồi… Lao về đến nhà thả nó tít ngoài đường, chỉ cho nó cái ngách bảo nó đi vòng ra đấy rồi chui vào cái ngách đó đợi… em chạy về cửa chính còn cất xe…
Vào nhà khoá cửa, kéo rèm xong… phi ra cửa sau mở khoá, hé cửa cho nó chui vào rồi khoá nghiến luôn vào… Đi từ tầng 1 lên tầng 3 kéo hết rèm, đóng hết cửa cho chắc cú luôn… Mọi thứ đã xong, nhưng nghĩ đến câu nó nói nó không thích sex thì chán hết cả người…
Nó làm đồ xong, cả 2 tắm rửa sạch sẽ ngồi nhậu nó ngồi vừa uống bia vừa kể chuyện. Tóm tắt là nó và cụ tổng đang giận nhau, nó trả lại chìa khoá, ôm đồ ra ks ngủ. Nguyên do là nó lấy tiền đi buôn cái gì điện thoại, chả biết mắc mớ gì hải quan nó ách mẹ nó lại, bảo cụ tổng giúp thì cụ tổng chửi, thế là nó điên lên ôm đồ đi.
Em bảo nó là đừng có già néo mà đứt giây, chả được cái gì đâu. Nó cười buồn bảo anh yên tâm, em vẫn kiểm soát được mọi thứ, thật ra em cứ làm um lên rồi đi đôi khi cũng là cách để em có 1 chút thời gian yên tĩnh của riêng mình thôi, chứ em về lúc nào chả được.
Em ngồi liên tưởng cũng đúng, dạo này cụ tổng hay gắt lắm, ví dụ như cái vụ gọi điện lúc sáng, nếu bình thường chắc cũng phải hỏi “có việc gì cần anh giải quyết à? Hay anh đi có tí việc, trưa anh về rồi tính… “. Hỏi han nó 1 hồi về lô hàng thì em cũng nhờ được thằng bạn bên hải quan giúp H lôi hàng ra, chắc cũng mất 1 mớ… nhưng kệ cho hai bên tự giải quyết, mình chỉ chỏ thế là tốt lắm rồi. Ngồi nhậu đến tận 1h sáng em bảo đi ngủ đi mai tính tiếp. Thu dọn chiến trường đi ngủ… em bảo nó sang phòng em mà ngủ… vừa nói xong nó đốp cho câu: -Lại bắt đầu đấy… đã bảo em không thích mà… Em điên quá kêu: -Em bị rồ à? Anh bảo sang phòng anh mà ngủ cho đàng hoàng, anh sang phòng bé con anh ngủ…… Em vừa vừa thôi, làm như báu lắm, em cho anh cũng đếch thèm đâu… hiểu không? Rồi em đi thẳng lên gác, vác cái laptop sang phòng bé con trải cái chăn ra sàn đọc báo tí rồi ngủ, nhưng ức quá đếch ngủ được… hihi… đúng hơn là vừa ức lại vừa mót… bật phim sex lên rồi vào toilet tự sướng vậy, quay tay xong cũng thoải mái đôi chút, vả lại mai phải đi làm nên quyết định tắt máy ngủ!!!
Vừa thiu thiu ngủ thì thấy kẹt cửa, thấy bóng người chui tọt vào em đoán là nó nhưng kệ. Nó ôm gối mò mò vào nằm cạnh em ôm cổ em rồi thì thào:
– anh ngủ chưa???
– Em bảo: gì???
– giận em à?
– Anh đếch phải robot. Con người cũng có cảm xúc…
– Thôi mà, em đùa thôi chứ có gì đâu…
– Từ chiều đến giờ đùa hơi nhiều đấy…
– hihi… thôi mà… đùa thôi, đừng giận nữa mà… quay lại đây với em nào…